Ba Vị Thánh Nhất Thể

Ba Vị Thánh Nhất Thể có nghĩa là Ðức Chúa Trời Đức Cha, Ðức Chúa Trời Đức Con, và Ðức Chúa Trời Thánh Linh không phải là khác thể mà là nhất thể, tức là một thân. Nếu không hiểu được trọn vẹn về Ba Vị Thánh Nhất Thể này, thì khó mà hiểu biết đúng đắn sự mầu nhiệm lẽ thật của Ðức Chúa Trời quyền năng. Thông qua các công việc và muôn vật Ðức Chúa Trời đã làm ra, Ngài hầu cho chúng ta biết quy tắc cơ bản của Ba Vị Thánh Nhất Thể.

Ðể hiểu biết rõ ràng và dễ dàng, chúng ta hãy suy nghĩ xem về sự thay đổi trạng thái của nước (H2O).

Bản thân nước là chất lỏng. Tuy nhiên, nhiệt độ hạ xuống dưới 0 độ thì nó hóa ra băng – chất rắn. Còn khi được đun sôi thì nó trở thành hơi nước – chất khí. Nước, băng, hơi nước có hình dáng khác nhau, cũng có tên gọi khác nhau nữa, nhưng nguyên tố cấu thành chúng đều là một, là nước (H2O).

Ðiều này cũng giống như kịch một vai (monodrama) trên đài phát thanh, chỉ bởi một diễn viên đài phát thanh mà đóng giả giọng của tận 3 người – cha, con, cháu trong cùng một vở kịch. Ở đây, vai diễn của cha, vai diễn của con, và vai diễn của cháu được đóng bởi mấy người đây? Vâng, chỉ bởi một người duy nhất.

Cũng như vậy, Ðức Cha, Ðức Con, Ðức Thánh Linh là một Ðấng, dầu mỗi một Vị Thánh được hiện ra ở thời đại khác nhau, với ngoại hình khác nhau, bằng tên gọi khác nhau. Nói cách khác, một Ðức Chúa Trời đóng 3 vai trò khác nhau (Cha, Con, Đức Thánh Linh) để cứu rỗi linh hồn chúng ta. Ấy là Ba Vị Thánh Nhất Thể.

 

1. Hãy xác minh Giêhôva (Đức Cha) = Jêsus (Đức Con)

Đấng tiên tri Êsai đã tiên tri trước về Ðấng Mêsi (Đức Chúa Jêsus) sẽ đến như sau:

Êsai 9:5 “Vì có một con trẻ sanh cho chúng ta, tức là một con trai ban cho chúng ta; quyền cai trị sẽ nấy trên vai Ngài. Ngài sẽ được xưng là Ðấng Lạ lùng, là Ðấng Mưu luận, là Ðức Chúa Trời Quyền năng, là Cha Ðời đời, là Chúa Bình an.”

Một con trẻ trong câu trên là lời tiên tri về Ðức Chúa Jêsus – Ðấng sẽ đến thế gian này với tư cách là Ðấng Mêsi. Thông thường, người ta gọi Ðức Chúa Jêsus là Con Ðức Chúa Trời. Nếu Ngài chỉ là một người con thôi thì phải được gọi là con thôi. Tuy nhiên, Kinh Thánh xưng Ngài là “Ðức Chúa Trời quyền năng” và “Cha đời đời”. Nếu Ðức Chúa Jêsus không phải là Cha, thì làm sao Kinh Thánh dạy dỗ rằng Ngài cũng được gọi là “Cha đời đời” vậy? Lý do Ðức Chúa Jêsus được gọi bằng “Cha” là vì chính Ngài là Cha của linh hồn chúng ta, chính là Ðức Cha Giêhôva vậy. Nhưng vì Ngài đương ở trong xác thịt loài người dưới các thiên sứ một chút, nên Ngài tiến hành sự nghiệp cứu rỗi chúng ta với vai trò của Con.

Về điều này, sứ đồ Phaolô đã giải thích rằng Đức Chúa Jêsus vốn có hình Đức Chúa Trời, tức là chính Ngài là Cha.

Philíp 2:5-8 “Hãy có đồng một tâm tình như Ðấng Christ đã có. Ngài vốn có hình Ðức Chúa Trời, song chẳng coi sự bình đẳng mình với Ðức Chúa Trời là sự nên nắm giữ; chính Ngài đã tự bỏ mình đi, lấy hình tôi tớ và trở nên giống như loài người; Ngài đã hiện ra như một người, tự hạ mình xuống…”

Nói rằng Đức Chúa Jêsus vốn có hình Đức Chúa Trời là bởi Đức Chúa Trời đã mặc lấy hình ảnh loài người mà đến trái đất này. Khi mặc lấy hình ảnh loài người và đến trái đất này, Đức Chúa Trời mang danh Jêsus. Vì Giêhôva Ðức Chúa Trời và Ðức Chúa Jêsus ở thời đại Tân Ước cùng là một Đấng Ðức Chúa Trời, nên sứ đồ Phaolô giải thích rằng Đức Chúa Jêsus vốn có hình Đức Chúa Trời. Và sách Rôma lại chép rằng:

Rôma 9:5 “Là dân sanh hạ bởi các tổ phụ, và theo phần xác, bởi dân ấy sanh ra Ðấng Christ, là Ðấng trên hết mọi sự, tức là Ðức Chúa Trời đáng ngợi khen đời đời. Amen.”

Trong Kinh Thánh, nếu được chép “Ðức Chúa Trời” thì ấy chỉ ra “Giêhôva”. Thế nhưng, Kinh Thánh lại gọi Ðức Chúa Jêsus là Ðức Chúa Trời đáng ngợi khen đời đời rồi. Cho nên, nếu không phải chính Giêhôva Ðức Chúa Trời ở thời đại Ðức Cha đã hiện ra với tư cách là Jêsus ở thời đại Ðức Con, thì là gì nữa?

Những người chỉ hiểu biết Kinh Thánh từng khúc từng đoạn không thông suốt thì tưởng rằng Giêhôva và Đức Chúa Jêsus là hai Ðấng khác nhau. Nhưng không phải vậy, hai Vị cùng là một Ðấng.

Giăng 17:3 “Vả, sự sống đời đời là nhìn biết Cha, tức là Ðức Chúa Trời có một và thật, cùng Jêsus Christ, là Ðấng Cha đã sai đến.”

Xem câu trên thì có người dễ hiểu lầm rằng có Đức Chúa Trời thật tồn tại riêng lẻ, còn Đức Chúa Jêsus là Đấng khác được sai đến. Song, trên thực tế, Kinh Thánh làm chứng rằng Đức Chúa Jêsus là Đức Chúa Trời thật.

I Giăng 5:20 “Nhưng chúng ta biết Con Ðức Chúa Trời đã đến, Ngài đã ban trí khôn cho chúng ta đặng chúng ta biết Ðấng chân thật, và chúng ta ở trong Ðấng chân thật, là ở trong Ðức Chúa Jêsus Christ, Con của Ngài. Ấy chính Ngài (Jêsus) là Ðức Chúa Trời chân thật và là sự sống đời đời.”

Thông qua lời dạy dỗ trên, chúng ta cũng có thể hiểu rõ ràng rằng Ðức Chúa Jêsus là Ðức Chúa Trời chân thật và là khởi nguồn của sự sống đời đời.

Vả, sứ đồ Giăng cũng cho biết thông qua sách Tin Lành mà ông ghi chép rằng Ðức Chúa Jêsus là Ðức Chúa Trời – Ðấng Sáng Tạo.

Giăng 1:1-3-14 “Ban đầu có Ngôi Lời, Ngôi Lời ở cùng Ðức Chúa Trời, và Ngôi Lời là Ðức Chúa Trời… Muôn vật bởi Ngài làm nên, chẳng vật chi đã làm nên mà không bởi Ngài… Ngôi Lời ở thế gian, và thế gian đã làm nên bởi Ngài; nhưng thế gian chẳng từng nhìn biết Ngài. Ngài đã đến trong xứ mình, song dân mình chẳng hề nhận lấy…”

Ðức Chúa Trời đã dựng nên trời đất và muôn vật là Giêhôva Ðức Chúa Trời.

Êsai 44:24 “Ðức Giêhôva, là Ðấng Cứu Chuộc ngươi, đã gây nên ngươi từ trong lòng mẹ, phán như vầy: Ta là Ðức Giêhôva, đã làm nên mọi vật, một mình ta đã giương các từng trời và trải đất, ai ở cùng ta?”

Tại đây, rõ ràng được chép rằng một mình Giêhôva Đức Chúa Trời đã làm nên mọi vật, các từng trời và trải đất. Cho nên, Ðấng được chép với tên gọi “Ngôi Lời” trong Giăng 1:1 chính là Giêhôva Ðức Chúa Trời. Kinh Thánh dạy dỗ chúng ta rằng giống như lời “Ngôi Lời đã trở nên xác thịt”, Ðức Chúa Trời – Đấng Sáng Tạo đã mang xác thịt mà ở giữa chúng ta, mà ấy là Ðức Chúa Jêsus.

Giăng 1:14 “Ngôi Lời đã trở nên xác thịt, ở giữa chúng ta, đầy ơn và lẽ thật; chúng ta đã ngắm xem sự vinh hiển của Ngài, thật như vinh hiển của Con một đến từ nơi Cha.”

Vì Ðức Giêhôva đã đến thế gian này mang tên Jêsus, cho nên Giêhôva chính là Ðức Chúa Jêsus. Trong sách Khải Huyền, được chép rằng:

Khải Huyền 1:8 “Chúa là Ðức Chúa Trời (Giêhôva), ÐẤNG HIỆN CÓ, ÐÃ CÓ, VÀ CÒN ÐẾN, là Ðấng Toàn năng, phán rằng: Ta là Anpha và Ômêga.” (Êsai 44:6)

Khải Huyền 22:13 “Ta (Jêsus) là Anpha và Ômêga, là thứ nhứt và là sau chót, là đầu và là rốt.”

Kinh Thánh phán rằng Giêhôva Ðức Chúa Trời là Anpha và Ômêga (nghĩa là đầu và rốt), Ðức Chúa Jêsus cũng là Anpha và Ômêga, tức là đầu và rốt rồi. Nếu Giêhôva và Jêsus không phải là một Ðấng mà là hai Ðấng khác nhau, thì một Ðấng trong hai Ðấng phải tồn tại trước Ðấng kia mới đúng. Nhưng cả Giêhôva và Jêsus đều đã phán rằng “Ta là đầu và rốt.”, nên đây chẳng phải chứng cớ rằng “Giêhôva và Jêsus là một Đấng” thì là gì nữa?

Khi xem trường hợp phần xác cũng thế, con không thể nào có sự đầu tiên trước hơn cha mình, cha sao có thể có sự đầu tiên giống như con được đây? Nếu ở trong mối quan hệ cha và con, là khác thể, thì sao có thể có sự đầu tiên như nhau và sau rốt như nhau được đây? Cho nên, Giêhôva và Đức Chúa Jêsus là nhất thể.

Câu Kinh Thánh sau cũng làm chứng sự thật rằng Giêhôva Ðức Chúa Trời là Ðức Chúa Jêsus Christ.

I Timôthê 6:15-16 “Là sự mà Ðấng Chủ tể hạnh phước và có một đến kỳ sẽ tỏ ra, là Vua của mọi vua, Chúa của mọi chúa, một mình Ngài có sự không hề chết, ở nơi sự sáng không thể đến gần được, chẳng người nào từng thấy Ngài và cũng không thấy được, danh vọng quyền năng thuộc về Ngài đời đời!” Ðấng mà chẳng người nào từng thấy và cũng không thấy được trong câu này chỉ ra Giêhôva Ðức Chúa Trời. Vả, Ðức Chúa Trời ấy lại được gọi là “Vua của mọi vua, Chúa của mọi chúa”.

Thế mà, sứ đồ Giăng lại giải thích rằng “Chúa của các chúa, Vua của các vua” là Ðức Chúa Jêsus.

Khải Huyền 17:14 “Chúng chiến tranh cùng Chiên Con (Jêsus), Chiên Con sẽ được thắng, vì là Chúa của các chúa, Vua của các vua; và những kẻ được kêu gọi, những kẻ được chọn cùng những kẻ trung tín đều ở với Chiên Con, cũng thắng được chúng nữa.” Vậy, Giêhôva chắc chắn là Jêsus.

Vả đấng tiên tri Giêrêmi đã tiên tri trước về sự Giêhôva lập ra giao ước mới như sau:

Giêrêmi 31:31 “Ðức Giêhôva phán: Nầy, những ngày đến, bấy giờ ta sẽ lập một giao ước mới với nhà Ysơraên và với nhà Giuđa.”

Thế mà, giao ước mới được lập ra bởi Ðức Chúa Jêsus:

Luca 22:20 “Khi ăn xong, Ngài cũng làm như vậy, lấy chén đưa cho môn đồ, mà phán rằng: Chén nầy là giao ước mới trong huyết ta vì các ngươi mà đổ ra.”

Thông qua sự thật này, chúng ta biết được rằng Giêhôva – Đức Chúa Trời Đức Cha và Jêsus – Đức Chúa Trời Đức Con là một Đấng. Mặc dầu có sự hiện ra với hình dáng khác nhau, tên gọi khác nhau, trạng thái khác nhau, nhưng Giêhôva Đức Chúa Trời và Đức Chúa Jêsus đều có căn bản giống nhau, là một Ðức Chúa Trời duy nhất, giống như trường hợp nước, băng, hơi nước đều có căn bản là một.

2. Hãy xác minh Giêhôva = Đức Thánh Linh

Trong Kinh Thánh, chúng ta thật gặp nhiều từ “Thánh Linh”. Vậy thì, Thánh Linh là gì? Theo nghĩa đen thì ấy là linh hồn (thần) thánh. Kinh Thánh dạy chúng ta rằng Ðức Chúa Trời là Thần. Đương nhiên Ðức Chúa Trời là Ðấng chí thánh, cho nên Thần (Linh Hồn) của Ðức Chúa Trời cũng rất thánh. Như thế, chúng ta phải gọi Ðức Chúa Trời là Thần Thánh, tức là Linh Hồn Thánh, là Thánh Linh vậy.

Giăng 4:24 “Ðức Chúa Trời là Thần (Thánh Linh), nên ai thờ lạy Ngài thì phải lấy tâm thần và lẽ thật mà thờ lạy.”

Sứ đồ Phaolô viết rõ ràng rằng Ðức Chúa Trời là Ðức Thánh Linh, trong thư gửi cho thánh đồ Côrinhtô.

I Côrinhtô 2:10-11 “Ðức Chúa Trời đã dùng Ðức Thánh Linh để bày tỏ những sự đó cho chúng ta, vì Ðức Thánh Linh dò xét mọi sự, cả đến sự sâu nhiệm của Ðức Chúa Trời nữa. Vả nếu không phải là thần linh trong lòng người, thì ai biết sự trong lòng người? Cũng một lẽ ấy, nếu không phải là Thánh Linh của Ðức Chúa Trời, thì chẳng ai biết sự trong Ðức Chúa Trời.”

Ðức Thánh Linh dò xét mọi sự, biết cả đến sự sâu nhiệm của Ðức Chúa Trời mà chỉ một mình bản thân Ðức Chúa Trời biết nữa. Cho nên, nếu Ðức Thánh Linh và Linh Hồn của Ðức Chúa Trời không phải là một, thì làm sao Ðức Thánh Linh có thể dò xét và biết đến cả sự trong Ðức Chúa Trời nữa? Câu trên có nghĩa là chỉ Linh Hồn (Thần Linh) của Ðức Chúa Trời, tức là Ðức Thánh Linh, mới biết sự trong Ðức Chúa Trời. Vậy, Ðức Chúa Trời và Ðức Thánh Linh là một. Hơn nữa, cũng được chép rằng:

II Timôthê 3:16 “Cả Kinh Thánh đều là bởi Ðức Chúa Trời soi dẫn…”

II Phierơ 1:20-21 “Trước hết, phải biết rõ rằng chẳng có lời tiên tri nào trong Kinh thánh lấy ý riêng giải nghĩa được. Vì chẳng hề có lời tiên tri nào là bởi ý một người nào mà ra, nhưng ấy là bởi Ðức Thánh Linh cảm động mà người ta đã nói bởi Ðức Chúa Trời.”

Lý do được chép “Kinh Thánh đều bởi Ðức Chúa Trời soi dẫn” đồng thời cũng được chép “Kinh Thánh bởi Ðức Thánh Linh cảm động” là vì Giêhôva Ðức Chúa Trời là Ðức Thánh Linh vậy.

Kinh Thánh = Quyển sách được chép bởi Ðức Chúa Trời cảm động.

Kinh Thánh = Quyển sách được chép bởi Ðức Thánh Linh cảm động.

Cho nên, Ðức Thánh Linh là Ðức Cha Giêhôva.

3. Hãy xác minh Jêsus = Ðức Thánh Linh

Sứ đồ Phaolô chép trong sách Rôma như sau:

Rôma 8:26 “Cũng một lẽ ấy, Ðức Thánh Linh giúp cho sự yếu đuối chúng ta. Vì chúng ta chẳng biết sự mình phải xin đặng cầu nguyện cho xứng đáng; nhưng chính Ðức Thánh Linh lấy sự thở than không thể nói ra được mà cầu khẩn thay cho chúng ta.”

Rôma 8:34 “Ai sẽ lên án họ ư? Ðức Chúa Jêsus Christ là Ðấng đã chết, và cũng đã sống lại nữa, Ngài đang ngự bên hữu Ðức Chúa Trời, cầu nguyện thế cho chúng ta.”

Đã được chép rằng Ðức Thánh Linh cầu khẩn thay cho chúng ta, thế mà phần kết luận lại giải thích rằng Ðức Chúa Jêsus cầu nguyện thế cho chúng ta nữa. Kinh Thánh biểu hiện như vậy là bởi Ðức Thánh Linh và Ðức Chúa Jêsus cùng là một Đấng.

Hơn nữa, Kinh Thánh còn gọi Đức Chúa Jêsus là Đấng Cầu Thay bởi Ngài biện hộ cho tất thảy mọi điều không công bình và sai lầm mà chúng ta gây ra.

I Giăng 2:1 “… Nếu có ai phạm tội, thì chúng ta có Ðấng cầu thay ở nơi Ðức Chúa Cha, là Ðức Chúa Jêsus Christ, tức là Ðấng công bình.”

Tại đây, “Ðấng Cầu Thay” được dịch ra từ một từ là “parakleitos” trong tiếng Hy Lạp có nghĩa là “giúp đỡ”, mà sách Giăng dịch từ này thành Đấng Yên Ủi. Cho nên, “Ðấng Cầu Thay” hay “Ðấng Yên Ủi” là một từ mà chỉ ra Ðức Thánh Linh vậy. Vậy, Ðức Chúa Jêsus cũng được gọi là Ðấng Yên Ủi nữa.

Thế mà, Ðức Chúa Jêsus đã làm chứng rằng Ðức Thánh Linh là Ðấng Yên Ủi. Tóm lại, Ðức Chúa Jêsus – Ðấng Yên Ủi, và Ðức Thánh Linh – Ðấng Yên Ủi, chắc chắn cùng là một Ðấng.

Giăng 14:26 “Nhưng Ðấng Yên ủi, tức là Ðức Thánh Linh mà Cha sẽ nhân danh ta sai xuống, Ðấng ấy sẽ dạy dỗ các ngươi mọi sự, nhắc lại cho các ngươi nhớ mọi điều ta đã phán cùng các ngươi.” Vậy, Ðấng Yên Ủi = Ðức Thánh Linh, Ðấng Yên Ủi = Ðức Chúa Jêsus, cho nên, chắc chắn Ðức Chúa Jêsus là Ðức Thánh Linh vậy.

4. Ðức Thánh Linh là Ðức Chúa Trời có nhân cách

Đức Thánh Linh không phải là sự tồn tại như lực hoạt động giống sóng điện hoặc gió hay năng lượng, nhưng Ngài rõ ràng là Đấng có nhân cách có lòng yêu thương (Rôma 15:30), cũng có lúc bị buồn (Êphêsô 4:30), cũng có lúc nói (Khải Huyền 2:7), cũng có lúc than (Rôma 8:26), cũng cầu nguyện (Rôma 8:26), cũng làm chứng (Giăng 15:26), cũng dạy dỗ (Giăng 14:26), cũng có lúc ra lệnh (Công Vụ Các Sứ Ðồ 8:29), cũng có lúc không cho phép (Công Vụ Các Sứ Ðồ 16:6-7), thậm chí cũng có lúc bị phạm thượng (Mathiơ 12:31-32), và cũng có ý tưởng (Rôma 8:27) nữa.

Giăng 14:26 “Nhưng Ðấng Yên ủi, tức là Ðức Thánh Linh mà Cha sẽ nhân danh ta sai xuống, Ðấng ấy sẽ dạy dỗ các ngươi mọi sự, nhắc lại cho các ngươi nhớ mọi điều ta đã phán cùng các ngươi.” Tại đây, Ðức Thánh Linh – Ðấng Yêu Ủi, được gọi bằng “Ðấng ấy” – là đại danh từ biểu thị người. Có nghĩa rằng Ðức Thánh Linh là “Người”, là Ðấng có nhân cách vậy. Cũng được chép rằng:

Mathiơ 28:19 “Vậy, hãy đi dạy dỗ muôn dân, hãy nhân danh Ðức Cha, Ðức Con, và Ðức Thánh Linh mà làm phép báptêm cho họ, và dạy họ giữ hết cả mọi điều mà ta truyền cho các ngươi.”

Giả sử Ðức Thánh Linh không phải là Người mà là lực hoạt động vô hình như sóng điện hay năng lượng, thì làm sao Đức Thánh Linh có “danh” được? Chỉ xét việc Ðức Thánh Linh có danh (tức là có tên), chúng ta biết được rõ ràng rằng Ðức Thánh Linh chính là Ðấng có nhân cách.

Lời phán “Hãy nhân danh Ðức Cha, Ðức Con, và Ðức Thánh Linh mà làm phép Báptêm cho họ.” có nghĩa rằng vì một Đấng Đức Chúa Trời xuất hiện với các danh khác nhau tùy theo ba thời đại Đức Cha, Đức Con và Đức Thánh Linh để hoàn thành sự quan phòng cứu rỗi, nên phải gọi cả ba danh bày tỏ ra quyền năng của Đức Chúa Trời mà làm phép Báptêm, và gọi danh ấy để kỷ niệm nữa.

Khi Ðức Chúa Trời tiến hành công việc của Ngài với tư cách là Cha, thì danh của Ngài là Giêhôva. Còn khi Ðức Chúa Trời làm việc Ngài với tư cách là Con, thì danh của Ngài là Jêsus. Vậy thì, khi Ðức Chúa Trời làm việc Ngài với tư cách là Thánh Linh, thì danh của Ngài là gì?

Ðức Chúa Jêsus đã phán dặn chúng ta phải làm phép Báptêm cho muôn dân nhân danh của Ðức Cha, Ðức Con, và Ðức Thánh Linh. Bây giờ, chúng ta phải hiểu biết 3 danh của 3 Vị Thánh này để nhận lãnh phước lành và ân huệ dồi dào của Ðức Chúa Trời trong công việc cứu rỗi lớn lao mà Ngài sẽ hoàn thành với tư cách là Ba Vị Thánh Nhất Thể.